Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

- Truyện thiếu nhi bằng tiếng anh

The Little Pink Rose
(cô GHM tặng bé Bảo Ngân câu chuyện này...)
.
.
1. Once there was a little pink Rosebud, and she lived down in a little dark house under the ground. One day she was sitting there, all by herself, and it was very still. Suddenly, she heard a little TAP, TAP, TAP, at the door.
"Who is that?" she said.
"It's the Rain, and I want to come in;" said a soft, sad, little voice.
"No, you can't come in," the little Rosebud said.
2. By and by she heard another little TAP, TAP, TAP on the window pane.
"Who is there?" she said.
The same soft little voice answered, "It's the Rain, and I want to come in!"
"No, you can't come in," said the little Rosebud.
3. Then it was very still for a long time. At last, there came a little rustling, whispering sound, all round the window: RUSTLE, WHISPER, WHISPER.
"Who is there?" said the little Rosebud.
"It's the Sunshine," said a little, soft, cheery voice, "and I want to come in!"
"N--no," said the little pink rose, "you can't come in." And she sat still again.
4. Pretty soon she heard the sweet little rustling noise at the key-hole.
"Who is there?" she said.
"It's the Sunshine," said the cheery little voice, "and I want to come in, I want to come in!"
"No, no," said the little pink rose, "you cannot come in."
5. By and by, as she sat so still, she heard TAP, TAP, TAP, and RUSTLE, WHISPER, RUSTLE, all up and down the window pane, and on the door, and at the key-hole.
"WHO IS THERE?" she said.
"It's the Rain and the Sun, the Rain and the Sun," said two little voices, together, "and we want to come in! We want to come in! We want to come in!"
"Dear, dear!" said the little Rosebud, "if there are two of you, I s'pose I shall have to let you in."
6. So she opened the door a little wee crack, and in they came. And one took one of her little hands, and the other took her other little hand, and they ran, ran, ran with her, right up to the top of the ground. Then they said,--
"Poke your head through!"
So she poked her head through; and she was in the midst of a beautiful garden. It was springtime, and all the other flowers had their heads poked through; and she was the prettiest little pink rose in the whole garden!
.
.
427 từ viết bởi: bearbaby Email  7 cảm nhận     

IT COULD HAPPEN... (7)

Link cố định 20/09/2008@18h20 4801 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
But on occasion they wondered where the Blue Jay had gone and how he was doing and, most of all, if he was still the color blue and what it had all meant.
.
.
.
33 từ viết bởi: ghm  14 cảm nhận     

IT COULD HAPPEN... (5)

Link cố định 20/09/2008@18h18 4640 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
.
For the next two years, exactly on the day the world had turned violet and then yellow, it turned new colors: first orange and then pink. Still the Blue Jay stayed blue, causing ever greater disagreement -- until in the fifth year the whole world turned blue.
.
.
47 từ viết bởi: ghm  4 cảm nhận     

IT COULD HAPPEN... (4)

Link cố định 20/09/2008@18h17 4585 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
It was exactly one year to the day after the world had turned violet that people awoke to find the world had turned yellow. All except the Blue Jay.
In some ways a yellow world isn't any different than a violet world. People simply said yellow instead of violet when they talked about things. Only now the Blue Jay was more important than ever because he alone had stayed the color blue and people argued about what that meant. They lined up for miles just to take a look at him.
.
.
.
91 từ viết bởi: ghm  4 cảm nhận     

IT COULD HAPPEN... (3)

Link cố định 20/09/2008@18h17 4633 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
.
The smartest scientists in the world gathered to figure it out. Was something wrong with people's eyes or was it a trick of nature? They did studies and tests and analyzed and evaluated and debated and wrote article after article, but couldn't explain it.
And no longer could people say they felt "blue" or were "green" with envy or had a "green" thumb. So what they said and how they said it began to change. Some people said violet was now the most important color in the world because it was everywhere. Others said that violet had no importance at all because there was too much of it. They discussed and argued, joined clubs, held debates, wrote books, and produced movies all about the issue of the importance or unimportance of the color violet.
The color of the Blue Jay became a big issue because he had such a little bit of blue and the world had such a whole lot of violet. People argued about the importance of that. Some said the Blue Jay must be a very special bird or maybe not a bird at all because he alone had kept his true color. Others said this was silly, that the Blue Jay ate bird seed and drank water and fluffed his feathers and that other than his special color he was still just a bird.
.
.
228 từ viết bởi: ghm  10 cảm nhận     

IT COULD HAPPEN... (6)

Link cố định 20/09/2008@17h08 4241 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
The first thing people asked was what about the Blue Jay. Had he stayed blue? Yes, he was still the same color. No longer were there two colors in the world, but just one -- the color blue. And because the Blue Jay was a color like everybody and everything else people began to lose interest. Now that he was neither more nor less important crowds stopped coming and one day, six months into the year that the world had turned blue, somebody let him out of his cage and he flew off looking happy to be free.
.
.
The very next morning the world regained its rainbow of colors as if nothing had ever happened. At first this was a novelty but soon people forgot the world had once been all violet. They forgot the world had once turned yellow, then orange, then pink, and then blue. They returned to saying they felt "blue" or were "green" with envy or had a "green" thumb.
.
.
164 từ viết bởi: ghm  5 cảm nhận     

Wolstencroft the Bear (7)

Link cố định 09/07/2008@19h55 4538 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
Then one frosty evening when the stars were sparkling in the night sky and snowflakes were dancing past the windows, a little boy and his daddy came into the store.

"Hey look at this," said the daddy when he noticed Wolstencroft’s name tag. "This teddy bear has the same name as you! Only you’re called Sten for short and he’s called Woolly."

"What?" The boy called out in surprise. "I didn’t think anyone else in the whole great big world was called Wolstencroft."

And just like Wolstencroft the bear, he was beginning to hate his name.

"Why don’t you two get to know each other?" the daddy suggested as he lifted Wolstencroft down from the shelf.

And the little boy wrapped his arms around his namesake, which means someone who has the same name as yourself, and stroked his soft fur. And they both loved each other from that moment on.

"I love him daddy, can I have him for Christmas?" he asked hopefully. And when his daddy said yes, danced around the store with Wolstencroft, almost colliding with other shoppers as he did so.

Wolstencroft really wasn’t such a bad name after all they both decided as they whirled around the Christmas tree at the front of the store. In fact, it was starting to sound better all the time now that they had found each other in this wonderful way.

Wolstencroft the bear had never remembered feeling this happy before. Indeed, he felt so chock-full of joy that he thought he just might burst. He was going to a new home at last. And he knew that this little boy, who was called Sten, would be his very best friend forever.

Then Sten gave him a hug so big that his tummy was squished. But, of course, Wolstencroft didn’t care. Because no hug is too big for a teddy bear.
319 từ viết bởi: bearbaby Email  12 cảm nhận     

WOLSTENCROFT THE BEAR (6)

Link cố định 29/06/2008@9h32 4472 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
But finally, just before the dawn rose in the eastern sky, Rita had convinced him that Woolly was the best choice.

"You're right," Wolstencroft said as he closed his eyes and prepared to sleep. "It's nice to be dignified, but not to be stuffy."
And so it was that Wolstencroft became known as Woolly for short.
"I bet someone will come along and buy you tomorrow," Rita predicted as she fetched a black felt pen from the stationery department and underneath Wolstencroft, wrote Woolly for short.
But Rita was wrong. It was she, and not Wolstencroft, who went to a new home the next day.
Nobody bought Wolstencroft that day. Or the next day. Or the day after that.
In fact, all through that entire year, which felt very long indeed to Wolstencroft, nobody took him home to love and to hug him. And by this time he longed to be hugged so badly that sometimes he thought he just couldn't stand it any longer. Because, of course, no hug is too big for a teddy bear.
Soon it was almost Christmas time again. And the tinsel and the holly were decorating the drug store. And the shoppers were all very merry and wearing gaily colored scarves and mittens. But still no one bought Wolstencroft, who was feeling extra sad and lonely sitting there all by himself high above the Christmas cards and wrapping paper.
.
.
It's my name he decided sadly, as a tear rolled down his furry cheek. I hate it. And so does everyone else. I wish I were called anything but Wolstencroft. Even though it's now Woolly for short.
.
.
272 từ viết bởi: ghm  2 cảm nhận     

WOLSTENCROFT THE BEAR (5)

Link cố định 18/06/2008@17h14 4398 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
Then she began reading out the names she thought might suit Wolstencroft.

"What about Adrian?" she suggested. "It's a lovely name, very dignified."
But Wolstencroft shook his head.
"Well, what do you think of Bernard? It actually means brave as a bear."
But Wolstencroft was not impressed.
So Rita left the B's and began flipping through the pages of the book, reading out a name for each letter of the alphabet starting with C.
.
.
"Clive, David, Edwin, Francis, Graham, Howard, Ivan, Jeremy, Keith, Leonard, Miles, Nathan, Oliver, Percy, Quentin, Rodney, Selwyn, Timothy, Ulysses, Vincent, Winston."
And here she stopped because the names beginning with X, Y and Z: Xavier, Yves and Zachary, were too difficult to pronounce. There was no sense in taking a name that was even harder to say than the one he already had.
But Wolstencroft didn't like any of the names she suggested. At least not for himself.
"They're all fine names," he said, popping a piece of chocolate into his mouth then dabbing his mouth with a napkin. "But, they're just not me."
Rita stayed lost in thought for a very long time, tapping her cheek with her finger. And it wasn't until the big clock behind the pharmacy counter struck ten that she finally spoke.
"I think I have the answer," she said. "You could have a name that's easy to say and keep your name at the same time."
Wolstencroft looked puzzled. "That doesn't make sense," he replied.
"Oh, but it does," Rita insisted. "You only have to shorten the name you have."
Wolstencroft began to look interested. "You mean I would still be Wolstencroft, but I'd have a shorter, easier to pronounce name for those who preferred it."
"That's right," she cried excitedly. "And you have such a long name that there are several choices." And she began ticking them off on her fingers.
"Woolly, Wolsten, Sten or Croft. Which one do you like best?"
Wolstencroft thought very carefully, mulling over each name in his mind.
"I like Croft," he decided at last. It's very dignified.
Rita looked disappointed. "I like Woolly best," she said. "It's so cuddly and friendly. And you are woolly, you have a lovely thick coat."
Wolstencroft looked uncertain.
"You would still be Wolstencroft," Rita reminded him. "And that's a very dignified name indeed. Woolly would be a nice contrast."
They talked it over for well into the night as this was a very important decision. There are very few things as important as one's name.
.
.
418 từ viết bởi: ghm  8 cảm nhận     

WOLSTENCROFT THE BEAR (4)

Link cố định 13/06/2008@7h18 4362 lượt xem
Chuyên mục: Truyện thiếu nhi tiếng Anh
.
On Easter Sunday, very early just after the store had opened, a Mommy and Daddy bought Roger and Ronnie for their twin boys.
.
.
"They look nice," Rita said. She was happy that her brothers had found a good home but felt sad, too, because she was beginning to miss them already.
At the front of the store a table had been set up with chocolate Easter eggs. And as it was now Easter Sunday, they had been marked down to half price.
After everyone had gone home for the day, Wolstencroft picked the nicest egg he could find and gave it to Rita, to cheer her up.
They shared the egg, sucking on the sweet creamy chocolate and making sure it didn't get onto their clothes.
Then they started to talk about the name Wolstencroft again.
"I wouldn't want to change it," Wolstencroft declared. " I mean it's me. I've had it all my life.
"But if it's stopping you from getting a home," Rita insisted. "You may have to."
She hopped over to the book department and returned with a book called What to Name Baby.
.
.

Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

- Ngày mới tốt lành

Một buổi sáng, nó thức dậy và nhận được tin nhắn “Have a nice day!” từ một số máy lạ. Bất giác mỉm cười, nhưng ngay sau đó nó tự nhủ đấy chỉ là một tin nhắn đi lạc.
Biết đâu người gửi đang rất mong người nào đó nhận được, mà nhầm số thế này thì có lẽ cái tin nhắn kia chưa làm tròn được “nhiệm vụ” của mình. Nghĩ vậy, nó reply cho người lạ:“Have a nice day! But u probably mistook the phone number.” (Chúc một ngày tốt lành! Nhưng có lẽ bạn gửi nhầm số rồi)
Xong tin nhắn ấy, nó bắt đầu một ngày mới như bao ngày khác mà không có ý đợi tin nhắn trả lời của người lạ.
Nhưng có lẽ ngày hôm ấy không bình thường như bao ngày khác. Khi nhóc em quên mang mũ bảo hiểm, nó không khó chịu mắng nhóc như thường lệ mà chỉ cười hì: “Mở cửa rồi vào lấy mũ lẹ lên nhóc, hôm nay đừng đãng trí để quên cái gì khác nữa nha!”. Nhìn nhóc em loay hoay mở cửa, nó biết mình vừa nói một dạng khác của câu “Have a nice day!”, bất giác mỉm cười.
Ngày thứ hai, nó thức dậy và vẫn là một tin nhắn từ số máy không-có-trong-danh-bạ: “Have a nice day!”. Lần này lòng nó không tránh khỏi những rộn rạo khó hiểu. Nó suy nghĩ cẩn trọng trước khi reply:
“Have a nice day! Who are u?” (Chúc một ngày tốt lành! Bạn là ai?)
Nhưng không có một tin nhắn trả lời nào.
Ngày thứ ba, câu chào buổi sáng với nó vẫn là “Have a nice day!” từ số máy lạ. Lần này nó bắt đầu thấy băn khoăn. Kèm theo câu “Have a nice day” trong tin nhắn reply, nó hỏi:
“U are kidding me, right? If not, why do u send me those messages?” (Bạn đang đùa phải không? Nếu không, sao bạn lại gửi tin nhắn cho tôi?)
Không có một sự trả lời nào, cho đến tối, trước lúc nó đi ngủ. Vẫn là tin nhắn từ số máy lạ, nhưng lần này với nội dung khác:
“Coz I’m the one who wants u to be happy everyday. G9!” (Vì tôi là người muốn bạn hạnh phúc mỗi ngày. Good night!)
“G9, Stranger!” (Chúc ngủ ngon, người lạ!) - Nó reply, nụ cười bất giác theo vào giấc ngủ…
Sau hôm ấy, số máy lạ chính thức có mặt trong danh bạ điện thoại, với cái tên “Stranger”. Không biết chủ nhân của những tin nhắn kia là ai, nó quan tâm đến mọi người xung quanh nhiều hơn vì biết đâu trong số ấy có “người lạ” kia. Dần dà nó nhận ra, dù người gửi tin nhắn ấy chỉ có một nhưng tất cả những ai yêu thương nó đều mong thấy nó cười và thấy nó hạnh phúc. Và nó bỗng thấy yêu cuộc sống đến lạ…Mỗi ngày, nó cười với mọi người nhiều hơn như một cách nói “Have a nice day!”, để rồi chính nó cũng nhận lại những nụ cười…
Vì cuộc sống không có quá nhiều những điều kì diệu, nên nó quyết định tự mình làm ra những điều kì diệu nho nhỏ như ai đó đã làm với nó bằng những tin nhắn chúc ngày mới tốt lành. Những điều kì diệu cứ thế tiếp tục hoài, kể cả khi đến một sáng nọ, nó đứng sau lưng một tên con trai, phát hiện hắn đang mải mê bấm những ký tự h, a, v, e, a, n, i, c, e, d, a, y và thấy điện thoại mình rung lên...
KIẾN

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

-"Đối phó'' với người yêu "hư''

Yêu phải những anh chàng hay cô nàng “hư” mà không có thuốc trị thì rất khổ. Khi đằng ấy chơi bời, lăng nhăng, hay vô tâm… đều có cách trị riêng. Hãy tham khảo cách dưới đây để đằng ấy bớt “nhắng nhít” đi nhé!
Với người yêu có tính chơi bời
Khi còn trẻ, ai cũng thích biết cái này cái khác, thế nhưng, chơi phải biết điểm dừng. Thường hễ ai không chơi bời, đua đòi thì thôi còn nếu đã sa đà thì khó lòng biết đúng sai gì nữa. Nhất là các chàng trai, khi đã không chơi thì rất hiền, nhưng một khi đã bắt đầu bước vào con đường chơi bời thì thường không suy nghĩ nhiều. Từ chuyện thích tụ tập bạn bè, đua đòi, không quan tâm đến việc học, họ còn dễ sa vào những chuyện nợ nần, đánh nhau thậm chí cả dính líu đến pháp luật. Do đó, người yêu của họ rất hay nổi cáu và thường xuyên cãi vã vì một người nói, một người không nghe.
Để đối phó với dạng người yêu mê chơi kiểu này, nhiều bạn thường xuyên đem tình yêu ra làm giá đỡ để ép. Kiểu: “Anh mà đi thì bọn mình chia tay”. Đôi ba lần, người ấy sẽ vì những câu nói như thế mà cố gắng nhịn. Thế nhưng, nó là một phương thuốc chẳng hiểu quả chút nào. Bạn càng cấm, đằng ấy càng muốn đi hơn. Cứ như vậy, sẽ có lúc, người kia không còn chịu nổi và “bùng phát”. Lúc ấy thì việc hăm dọa sẽ chẳng còn tác dụng gì.
Tốt nhất, khi gặp dạng người yêu như vậy, bạn nên “cầm chừng” đằng ấy bằng cách cho đằng ấy được chơi vừa phải. Nghĩa là cái gì cũng có chừng mực, không quá sa đà vào bất kì thú vui nào. Như vậy, đằng ấy cũng không quá áp lực hay trách cứ bạn được. Ngoài ra, cần tỏ ra quan tâm, chia sẻ và đồng cảm sẽ giúp cả hai hiểu nhau hơn. Như vậy, bạn cũng biết “đằng ấy” có sa đà hay không, khi nào đúng, khi nào sai để kịp thời giúp đỡ, khuyên nhủ.
Với “đằng ấy” có tính chán cơm thèm phở
Nhiều anh chàng, cô nàng không có ý định sẽ quen 2, 3 người cùng lúc. Thế nhưng cái thói tán tỉnh người khác dù đã có người yêu lại không thể chừa. Đôi khi, họ còn có những hành động thân mật quá mức với người khác khiến người yêu họ ghen lên. Số khác, còn thích quen nhiều người cùng lúc vì: “Còn trẻ mà. Chẳng cần đặt nặng tình cảm quá, vì không gì là chắc chắn cả (?)".
Tất nhiên, để đạt đến “trình độ” đó thì bạn trai đó cũng đã chiếm giữ được một vị trí khó xóa nhòa trong lòng nửa kia. Thế nên, thường khi bạn mình có dấu hiệu lăng nhăng thì “khổ chủ” thường sa sút, đau khổ, khóc lóc, chẳng thiết gì đến bản thân, rồi suốt ngày suốt đêm trách cứ người kia thế này thế nọ. Thậm chí, tức lên thì sẽ sàng chửi vung lên chẳng cần suy nghĩ gì.
Điều đó hoàn toàn sai lầm dù đa số ai ai cũng nhận ra điều đó. Việc trách cứ, kiếm chuyện, hay bỏ bê bản thân chỉ khiến đằng ấy cảm thấy bạn càng ngày càng… chán. Trong trường hợp này, hãy cố gắng tìm cách vượt qua đau khổ. Cố vun vén những gì còn sót lại. Tự chăm sóc bản thân để “người kia” thấy được mình không quá lệ thuộc vào và luôn giữ giá trị của mình. Đừng bao giờ đánh mất bản thân dù ở bất kì hoàn cảnh nào. Nếu đã cố gắng giữ hết sức mà người vẫn muốn “bay đi” thì đôi khi cũng nên để họ đi, để họ biết… không đâu bình yên và hạnh phúc như ở bên mình.
Với “đằng ấy” vô tâm
Vô tâm không phải “hư” nhưng đôi khi yêu một người vô tâm quá cũng… buồn. Nhiều cặp đôi vẫn thường cãi nhau sáng đêm vì kiểu vô tâm quá của nhau hay nhiều người cho rằng đó là không hiểu nhau. Chuyện này đa số dính đến các chàng trai, bởi con trai đa số suy nghĩ đơn giản, họ không chu đáo và nhạy cảm như con gái. Thế rồi đâm ra vô tâm làm cho nửa kia buồn mà không biết.
Nhiều cô bạn nhắc dăm ba bận thấy không sửa đổi, liền cho rằng hắn “xem thường mình” hay nghĩ rằng hắn chẳng yêu thương nên không quan tâm đến mình. Điều này hoàn toàn sai lầm, một sự thật là ngay cả khi yêu đắm đuối, con trai đôi khi vẫn vô tâm bởi họ vốn dĩ sinh ra đã thế.
Do đó, khi nửa kia có “vô tâm” một chút, bạn cũng đừng vội buồn hay trách móc. Đôi khi trách cứ nhau chẳng giải quyết thêm gì. Hãy nhẹ nhàng nhắc khéo khi bạn muốn một cái gì đó. Thời gian đầu thường vất vả nhưng khi tạo được cho “đối tượng” thành thói quen thì mọi chuyện sẽ khá hơn nhiều.
Suy nghĩ kĩ giữ hay không?
Mỗi người mỗi cảnh, không phải cặp nào cũng giống cặp nào. Nhưng dù trong hoàn cảnh nào, khi yêu, bạn cần luôn giữ giá trị bản thân mình. Đừng để trong lúc nóng giận không kiểm soát được dẫn đến việc làm hay lời nói không hay. Nhất là đừng vì đã quen, đã yêu mà không làm mới mình và luôn giữ hình ảnh đẹp của mình trong mắt đằng ấy.
Ở tuổi trưởng thành, để khuyên nhủ một người, hay muốn “uốn” người ta theo ý mình không dễ bởi mỗi người có lí lẽ riêng. Vì thế, nếu thật sự yêu nhau, nên thay đổi vì nhau và lấy sự tôn trọng làm nền tảng. Đừng cho rằng mình có quyền cấm đoán hay tức tối vì nói mà đằng ấy không nghe. Hãy nhớ rằng bạn hiện tại chỉ là người yêu, chưa phải vợ hay chồng để cho mình quyền ra lệnh cho người khác.
Theo PLXH

- Đôi nam nữ nhảy cầu Thăng Long tự tử

 ngày 08/12/2010, 15:4

Thông tin từ Công an huyện Đông Anh, sự việc xảy ra vào khoảng 17h30 ngày 6/12, đôi trai gái được xác định là anh Hoàng Chung Đ. (SN 1987, ở huyện Đông Anh) và chị Trần Phương A. (SN 1990, ở Sóc Sơn).
Trao đổi với chúng tôi, ông Khéo, Phó Trưởng Công An huyện Đông Anh cho biết, hiện tại đã tìm thấy xác của đôi trai gái này, nhưng cả hai người đều đã tử vong.
Về phía Trạm Cảnh sát Bắc Thăng Long cho biết, theo nhận định ban đầu có thể do khúc mắc trong chuyện tình cảm mà đôi trai gái này đã rủ nhau nhảy cầu tự tử.
Được biết, sau khi tìm thấy xác, gia đình nạn nhân đã từ chối pháp y, xin được mang xác về mai táng.
Nguyên nhân vụ việc vẫn đang được Cơ quan công an tiếp tục điều tra.

- Diễm Trang đăng quang Ngôi sao tuổi teen 2010




(Dân trí) - Với câu trả lời đầy thông minh ở phần thi ứng xử, nữ sinh xinh đẹp Nguyễn Lâm Diễm Trang đã bứt phá để giành vương miện Ngôi sao tuổi teen (Miss Teen 2010) trong đêm Chung kết vừa diễn ra tối 14/11.
 >>  Diễm Trang - Nữ sinh năng động, “siêu” tiếng Anh
 >>  Miss Teen 2010


Miss Teen 2010 Nguyễn Lâm Diễm Trang chia sẻ niềm vui cùng ba mẹ. 
Vượt qua hàng ngàn nữ sinh tuổi teen khác, 20 thí sinh có mặt trong đêm Chung kết sẽ có cơ hội quyết định để tự tin tỏa sáng, thể hiện nét đẹp, tài năng và cá tính trước sự chứng kiến của hơn 3000 khán giả có mặt tại Trung tâm hội nghị quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội.

Và sau các phần thi trình diễn áo dài, trang phục dạ hội cũng như trao giải thưởng phụ, 5 bạn gái xuất sắc nhất Đỗ Thi Anh, Phan Ngọc Anh, Hồ Mỹ Linh, Lê Bảo Ngọc và Nguyễn Lâm Diễm Trang đã bước vào phần thi ứng xử trước khi BGK chọn ra người chiến thắng trong đêm Chung kết.

5 thí sinh xuất sắc nhất chuẩn bị bước vào phần thi ứng xử.
Với câu hỏi khá hóc búa “Chủ đề của cuộc thi năm nay là Miss Teen và hành trang cuộc sống, em đã chuẩn bị gì trong hành trang cuộc sống của mình”, Nguyễn Lâm Diễm Trang - cô sinh viên năm thứ 2 khoa Quản trị kinh doanh của trường ĐH Quốc tế TP HCM, tự tin trả lời: “Hành trang cuộc sống là cần có để bước vào đời đặc biệt là các bạn trẻ. Với em, có 3 thứ mà em đã chuẩn bị cho mình đó là trái tim, tri thức và niềm tin lạc quan cuộc sống. Chính những điều này giúp em tự tin hơn để bước vào đời cũng như sống có ích hơn”.

Câu trả lời đầy thông minh của nữ sinh mang số báo danh SBD 1513 đến từ Vĩnh Long không chỉ nhận được những tràng pháo tay nồng nhiệt của các khán giả mà còn giúp Diễm Trang bứt phá để đăng quang vương miện Ngôi sao tuổi teen (Miss Teen 2010).

Các danh hiệu tại đêm Chung kết Ngôi sao tuổi teen 2010

Miss Teen 2010: Nguyễn Lâm Diễm Trang.

Miss Cuxi: Võ Thị Việt Huê.

Ngôi sao cộng đồng: Hồ Mỹ Linh.

Ngôi sao thời trang: Đỗ Thi Anh.

Ngôi sao thân thiện: Hồ Thị Bích Trâm.

Ngôi sao khả ái: Lê Bảo Ngọc.

Ngôi sao tài năng: Nguyễn Thị Mai Phương.

L.T.T

- Nhức mắt vì thời trang “dạng hot” của teen

Mặc quần tregging mỏng lộ cả “phần khó nói”, còn mặc áo thì chuyên “thả rông” vòng 1... Cách ăn mặc lạ đời của vài teen girl đang khiến người ta phải giật mình vì sốc!
Xu hướng thời trang của những cô nàng sành điệu cứ thay đổi xoành xoạch. Nhớ ngày nào, mặc quần jean cạp thật trễ mới là mốt, trễ đến mức hở hết cả underwear, vòng 3 cứ lồ lộ đến nhức cả mắt thì bây giờ, jean đã trở thành thứ gì đó hơi lạc hậu.

Giờ đẹp là phải legging, tregging, da bó cạp cao, đủ kiểu có gân, không gân ôm sít sìn sịt vào bụng và chân. Kiểu này khiến đôi chân bạn gái cứ dài miên man, thon gọn như người mẫu vậy. Đẹp nhất là mặc với áo dài, còn nếu mặc áo ngắn thì vòng 2 phải bé, nếu không lại thành “phản chủ” khi mà bạn có thân hình hơi “phì nhiêu”.

Một nhược điểm nữa khi teen girl thích mặc loại quần này, là phần trước quá bó sát nên chỉ thích hợp với các loại áo dài, chứ nếu diện áo ngắn thì vô tình sẽ dẫn đến thảm họa thời trang như một vài teen mắc phải.

Khi H (SN 1991) diện chiếc quần tregging màu be lên Vincom xem phim, kèm theo áo 3 lỗ ôm khít lấy người, ai cũng phải ngoái lại nhìn cô nàng với ánh mắt... khó hiểu. Cứ tưởng mọi người đang trầm trồ khen ngợi body chuẩn như mẫu của mình, nhưng mãi đến lúc cô bạn nhắc khéo, H mới giật mình... nhìn xuống.

Chiếc quần dạng “hot” nhất trong năm đang phản chủ, bó sát tới mức lộ cả “phần khó nói”. Nhất là khi nhìn thẳng thì ôi thôi, “vùng tam giác” không bằng phẳng mà lồ lộ sau lớp vải màu da, lại mỏng manh khiến H càng nổi bật giữa đám đông.

Hết sạch tự tin lúc ban đầu khi cứ bị chỉ trỏ, soi mói, H đành phải hủy cuộc hẹn xem phim và từ đó thay vì mặc áo ngắn để khoe eo thon, H chỉ dám diện áo dài khi mặc tregging, tránh gặp “tai nạn” lần 2.

Mặc quần đã thế, đến mặc áo một cách “tử tế” cũng không được các nàng quan tâm. Mốt mặc áo 3 lỗ mỏng với quần legging, tregging đang là trào lưu “hot”, nhưng một vài teen girl lại khiến nó “hot” thêm nữa bằng cách quên luôn áo chip.

Có lẽ do bắt chước các ngôi sao, teen nghĩ đơn giản rằng “thả rông” vòng 1 sẽ khiến mình gợi cảm hơn, đâu phải ai cũng có vòng 1 chuẩn đến mức “thả” được. Tự hào với vòng 1 hoàn hảo, P.J (SN 1990) bắt chước xì ta chỉ mặc váy mỏng manh, và quên luôn mặc áo chip để thu hút càng nhiều sự chú ý càng tốt.

J hay diện những chiếc váy ngắn cũn, vì không được “bảo vệ” nên mỗi lần đi lại, vòng 1 cứ “tung tẩy” khiến ai cũng phải ngoái nhìn J như người hành tinh lạ. Khổ nỗi, chẳng thấy gợi cảm gì cho cách ăn mặc kiểu này, J chỉ toàn nhận được ánh mắt khó chịu, thậm chí bị đánh giá với đám con gái hư hỏng chơi bời.

Mới đây, cô nàng bị post ảnh lên mục “Gái đú” trong một vài forum trên mạng. Và mặc dù ít ai biết rõ về J, nhưng chỉ cần qua những tấm ảnh chụp J “thả rông” ngực rồi mặc áo 3 lỗ hoặc váy mỏng, dân tình cũng sẵn sàng comment J là “gái đú” không ra gì.

Con gái vẫn thích mix đồ thế nào để khoe ra nét đẹp của bản thân. Thế nhưng, ăn mặc như các teen girl nói trên thì chẳng những không khoe được vẻ đẹp, mà còn trưng ra toàn điểm phản cảm nhất. Nhìn ảnh những cô nàng lồ lộ “phần khó nói” hoặc vòng 1, người ta chỉ biết thốt lên “Ăn mặc phát gớm!”, chứ chẳng thấy gợi cảm, đẹp đẽ tí nào!

Theo PLXH